Tâm Lý Học K03

Tâm Lý Học K03

Tâm Lý Học K03

Tâm Lý Học K03

Tâm Lý Học K03

Tâm Lý Học K03

Tâm Lý Học K03

Tâm Lý Học K03

Tâm Lý Học K03

Tâm Lý Học K03

Pages - Menu

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2012

Sách: Tiến Trình thành nhân- Carl Rogers


Nguyên tác: ON BECOMING A PERSON
Tác giả:� Carl Rogers
Người dịch: Tiến sĩ tâm lý Tô Thị Ánh và Vũ Trọng Ứng
NXB TPHCM 1992


Lời giới thiệu

Tôi hân hạnh được giới thiệu quyển tiến trình thành nhân bản dịch từ "On becoming a Person", một cuốn sách rất nổi tiếng của nhà Tâm lý Hoa Kỳ, Carl Rogers.

Carl Rogers sinh� năm 1902 tạo Oak Park, một vùng ngoại ô của Chicago. Ông bước vào ngành hướng dẫn trẻ em và trị liệu năm 1928. Sau khi đỗ bằng Tiến sĩ tâm lý, ông phụ trách Phân khoa Nghiên cứu Tâm lý trẻ em tại Đại học Rochster. Từ năm 1940 trở đi, Roger được mời dạy tại các Đại học Ohio (1940 - 1945), Chicago (1945 - 1947 ) và Wisconsin (1957 - 1963). Những nét chính của phương pháp trị liệu ông thành hình trong mười năm kinh nghiệm với trẻ em và người lớn, được trình bày trong cuốn "Counseling and Psychotherapy" (Hướng dẫn và tâm lý trị liệu) 1942. Sau đó một thời gian, ông hệ thống hóa tư tưởng của mình, và đặt tên cho đường hướng trị liệu mới mà ông đã vạch ra, trong cuốn "Client - Centered Therapy" (Thân chủ Trọng tâm Trị liệu) xuất bản năm 1951. Mười năm sau, với quyển "On Becoming a Person" (Tiến trình Thành Nhân) 1961, Rogers cho in những bài diễn thuyết tiêu biểu nhất cho suy nghĩ của ông, trước những vấn đề khoa học, triết học, tâm lý, giáo dục, xã hội, được đặt ra cho một nhà Tâm lý học và Trị liệu trong hơn ba mươi năm (1928-1961). Mặc dù sau này Rogers có viết thêm rất nhiều, nhưng cuốn "On Becoming a Person" đã có một ảnh hưởng rất lớn khắp thế giới và được coi như sách giáo khoa trong ngành Tâm lý trị liệu.

Từ năm 1964 cho đến khi ông qua đời (1987), Rogers sống tại La Jolla, California, nơi ông đã sáng lập "Trung tâm nghiên cứu con người" (Center for Study of the Person). Trung tâm� này gồm có 40 chuyên viên tâm lý , xã hội, giáo dục. Họ gặp nhau thường xuyên để trao đổi kinh nghiệm� và thực hiện nhiều chương trình chung, hướng về mục tiêu nhân bản. Cùng lúc, Rogers tiếp tục giảng dạy, trị liệu, hội họp, điều hành những "nhóm gặp gỡ căn bản"� (basic encounter group), vẽ tranh, chụp ảnh, làm vườn và viết sách báo. Ngoài những bài đăng trên báo chí, ông đã xuất bản: "Person to Person" ( Người với Người) 1967; "Freedom to Learn" (Tự do Học hỏi) 1969; "Carl Rogers on Encounter Group" ( Carl Rogers nói về Nhóm gặp gỡ) 1970; "Becoming Partners: Marriage and Its Alternatives" 1972 ( Trở thành đồng nhiệm: Hôn nhân và những lựa chọn khác); "Carl Rogers on Personal Power" (Carl Rogers nói về Quyền lực con người) 1977; "A way of Being" (Một nếp sống) 1980.

Những năm sau này, Rogers được mời đi hướng dẫn những nhóm gặp gỡ căn bản ở Nam Mỹ - Âu châu, Nga và Phi Châu. Ông đang dự định đi Nam Phi hè năm 1987, thì ông qua đời vào tháng 2 năm đó. Lúc đương thời, ông nhận được nhiều bằng chứng cho thấy rằng công trình của ông hơn 50 năm qua trong ngành Tâm lý trị liệu đã giải thoát nhiều cuộc đời khỏi bóng tối dày đặc tâm bệnh. Đồng thời, những khám phá của ông về Tâm lý xã hội, Năng động nhóm, Tương quan giữa con người, đã khơi dậy những thái độ mới trong cách sống và liên hệ với tha nhân. Trong lĩnh vực đó, ảnh hưởng của ông cũng sâu đậm và rộng lớn.

Phương hướng Tâm lý trị liệu của Rogers rất gần gũi với Á Đông: bản chất con người là thiện, với những khuynh hướng tiến đến phát triển tiềm năng và xã hội hóa. Nhưng có những người bị vướng mắc chỗ nào đó và cần được trợ giúp để tìm lại động lực căn bản nơi mình. Phương pháp Rogers đặt trọng tâm nơi thân chủ, tin tưởng sức bật dậy nơi con người, và cung cấp mọi điều kiện để giúp thân chủ đối diện với chính mình hầu giải tỏa sự bế tắc của bản thân. Quyển "On Becoming a Person" gồm 21 chương. Chúng tôi đã chọn 14 chương để cho ra mắt độc giả trong ấn phẩm đầu này. Bảy chương còn lại, đào sâu những vấn đề triết học và nghiên cứu, chúng tôi hy vọng sẽ có dịp bổ sung cho những độc giả có yêu cầu muốn biết trọn nguyên bản.

Trước khi dứt lời, tôi muốn bày tỏ lòng cảm phục đối với một người thầy vô cùng lỗi lạc cũng hết sức khiêm tốn. Với ông, mọi người dám là mình, vì ông không có mảy may phòng vệ, ông đón nhận người khác và cuộc sống như nó hiện ra ngay lúc đó, trong một bầu không khí phóng khoáng, lộng gió, tươi mát và hồn nhiên. Vào mùa thu 1986, ông đã sang Matxcơva để đáp lại lời mời của các nhà tâm lý và đây là cảm tưởng của hai người đã đón tiếp ông: "Thế giới có những người thông minh kiệt xuất, còn Rogers là người có phẩm chất nhân cách kiệt xuất. Chúng tôi lần đầu tiên thấy một con người tự do bên trong, thật sự chân thành với bản thân và với mọi người." (A. Orlov và L. Radzikhoski).

Giờ đây xin trân trọng mời bạn đọc tiếp xúc trực tiếp với tác giả, và mong rằng bạn cũng sẽ có được sự hứng thú mà chúng tôi cảm thấy, mỗi lần giở những trang chân thật, đơn sơ, thâm trầm, và đầy tình người này.

TPHCM mùa xuân� 1992
Tô Thị Ánh
Tiến sĩ tâm lý


MỤC LỤC


Lời giới thiệu

Chương I "TÔI LÀ AI?"
Sự phát triển tư tưởng nghề nghiệp và triết lý cá nhân của tôi

Phần I L‎ý thuyết về tâm lý - trị liệu và sự trưởng thành con người

Chương II Giả thuyết về các việc làm giúp cho con người trưởng thành

Chương III Những đặc tính của liên hệ trị liệu

Chương IV Chúng ta biết gì về tâm trị liệu dưới khía cạnh� khách quan và chủ quan

Chương V Vài chiều hướng rõ rệt trong trị liệu

Chương VI Thành nhân có nghĩa là gì?

Chương VII "Sống con người thật của mình"một quan điểm của nhà trị liệu về mục tiêu cá nhân

Chương VIII Quan điềm của một nhà trị liệu về đời sống đẹp: Con người sống tràn đầy

PHẦN II Ứng dụng vào những lãnh vực khác nhau của đời sống

Chương IX " Dạy và học"những suy tư riêng

Chương X Sự học hỏi thực sự trong trị liệu và trong giáo dục

Chương XI Những liên quan của thân chủ - trọng tâm trị liệu với đời sống gia đình

Chương XII Đương đầu với những trục trặc trong truyền thông giữa người với người và nhóm với nhóm

Chương XIII Thử phát biểu một định luật khái quát về sự tương giao giữa người với người

Chương XIV Tiến tới một lý thuyết về sáng tạo

Nguồn: http://www.tamlyhoc.net/diendan/showthread.php?tid=568&page=1

Đọc online tại:

http://tailieu.vn/xem-tai-lieu/tien-trinh-thanh-nhan.526701.html

http://tamlytrilieu.wordpress.com/2011/08/01/06-thanh-nhan-la/

Hành trình trưởng thành đích thực ( Con đường chẳng mấy ai đi)-M.Scott Peck


Lời giới thiệu

“Hành trình trưởng thành đích thực " thật ra là "Con đường chẳng mấy ai đi " (The Road Less Traveled). Người dịch đã tự đổi tựa đề sách vì hai lý do. Thứ nhất để bớt cái vẻ bi quan có phần chủ quan. Thứ hai để sát với nội dung của tác phẩm. Thật vậy, vấn đề chính mà tác giả M. Scott Peck đề cập ở đây là sự trưởng thành về tâm trí và trưởng thành về tinh thần. Nói chung là để trở thành con người trưởng thành đích thực.

Ngày nay có mặt hiện tượng ngược đời nhưng tại rất phổ biến. Người ta thường phân biệt tuổi vị thành niên và tuổi thành niên. Mười tám tuổi trở lên người ta gọi là thành niên, thành người lớn, tức người trưởng thành. Nhưng thật ra có nhiều người lớn, thành niên mà vẫn chưa trưởng thành. Dựa vào những tiêu chuẩn nào để xác định trưởng thành hay chưa trưởng thành đây?

Con người đang nỗ lực khám phá thiên nhiên. Con người đã tốn nhiều tiền của, công sức, mạng sống để khám phá vũ trụ. Nhưng con người vẫn còn là mà bí ẩn. Rất nhiều câu hỏi về con người chưa có lời giải đáp. "L' homme cet inconnu ". Alexis Cạrrel đã nêu vấn đề này từ năm 1935. Trong khi lãnh vực tâm lý học (psychology) chưa được khám phá hết thì nảy sinh nhiều lãnh vực khác như siêu tâm lý học (parapsycho-logy), ngoại cảm (ESP), tâm linh v. v.

Cuốn sách của Bác si M. Scott Peck thuộc lãnh vực tâm lý học. Có thể nói đó là một khoa tâm lý mới. ông đề cập đến kỷ luật tình yêu và tôn giáo. Theo ông, đương đầu và giải quyết các vấn đề là một hành trình gian nan, đầy đau khổ mà đa số chúng ta cố lẩn tránh. Và chính sự lẩn tránh này đem lại nhiều đau khổ và sự bất khả trưởng thành về mặt tâm trí và tinh thần. Bác sĩ M. Scott Peck đề nghi những phương cách vượt qua. Ông thảo luận về bản chất của tình yêu đích thực cùng các mối quan hệ yêu thương: làm sao phân biệt sự lệ thuộc và tình yêu, làm sao để trở nên chính mình, làm sao để trở thành người cha, người mẹ nhạy cảm hơn và nhất là làm sao để trở thành một người trưởng thành thật sự.

Bác sĩ M. Scott Peck là một nhà khoa học. ông không phải là một triết gia, lại càng không phải là một nhà thần học. Ông là một bác sĩ tâm lý liệu pháp, một chuyên gia tâm thần thực hành. Những ý tưởng ông trình bày ở đây tất cả đều xuất phát từ công việc lâm sàng hàng ngày của ông với các bệnh nhân. Có nghĩa là tất cả đều có cơ sở khoa học. Đây là một cuốn sách khoa học.

Cuốn sách của Bác sĩ M. Scott Peck không phải là sách dễ đọc. Nhưng sách đã đứng trên danh mục sách bán chạy nhất (bestsellers) của tờ New York Times trong 598 tuần lễ (11 năm rưỡi). Một kỷ lục thế giới chưa bị vượt qua; có ghi trong sách kỷ lục thế giới The Guinness Book ofRecords. Nhưng hành trình trưởng thành mà Bác sĩ M. Scott Peck nêu ra ở đây vân là "Con đường chẳng mấy ai đi ". Vì biết là một việc và có thực hành hay không lại là một việc khác.

Xin mời độc giả đọc cuốn sách này và thực hành theo con đường này.

Người dịch_ Nguyễn Thành Thống


Mục lục của sách:


Lời nói đầu


Dẫn nhập


Phần I. Kỷ luật.


Những vấn đề và sự đau khổ.
Đời thật gay go.
Trì hoãn sự hài lòng.
Lỗi của bố mẹ.
Giải quyết vấn đề và thời gian
Trách nhiệm .
Những chứng nhiễu tâm và những rối loạn tính cách
Chạy trốn sự tự do
Hiến dâng cho thực tại
Chuyển dịch: tấm bản đồ lỗi thời
Sẵn sàng với thách thức.
Che giấu sự thật .
Cân bằng
Tính chất lành mạnh của sự trầm nhược
Từ bỏ và tái sinh




Phần II. Tình yêu


Định nghĩa tình yêu
Phải lòng
Huyền thoại về tình yêu lãng mạn
Nói thêm về những đường biên bản ngã
Lệ thuộc
Đầu tư năng lượng tâm lý không tình yêu
"Sự từ bỏ mình"
Tình yêu không phải là một cảm xúc
Công việc quan tâm
Dám liều mất
Dám liều độc lập
Dám liều dấn thân
Dám liều đương đầu
Tình yêu có kỷ luật
Tình yêu là sự khác biệt
Tình yêu và tâm lý liệu pháp
Sự huyền bí của tình yêu




Phần III. Sự trưởng thành và tôn giáo


Thế giới quan và tôn giáo
Tôn giáo của khoa học
Trường hợp của Kathy
Trường hợp của Marcia
Trường hợp của Theodore
Đứa bé và nước tắm




Phần IV. Cái nhìn đường hầm của khoa học


Ân sủng
Phép lạ của sức khỏe
Phép lạ của vô thức
Phép lạ của sự may mắn
Định nghĩa ân sủng
Điều kỳ diệu của tiến hóa
An-pha và ô-mê-ga
Entrôpi và tội nguyên tổ
Vấn đề sự dữ
Sự tiến hóa của ý thức
Bản chất của quyền lực
ân sủng và tâm bệnh: huyền thoại Orestes .
Sự đối kháng ân sủng
Sự đón nhận ân sủng
Lời bạt


Tài liêu tham khảo và trích dẫn


Nguồn: NXB Văn Hóa Thông Tin.

Link download: http://www.mediafire.com/?cm59vnp3u4n8zgh

Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

Ý nghĩa cuộc đời từ cô bé Lọ Lem


Thầy giáo bắt đầu giờ học văn bằng Chuyện Cô bé Lọ lem. Trước tiên thầy gọi một học sinh lên kể chuyện Cô bé Lọ lem. Em học sinh kể xong, thầy cảm ơn rồi bắt đầu hỏi.

Thầy: Các em thích và không thích nhân vật nào trong câu chuyện vừa rồi?

Họcsinh (HS):
Thích Cô bé Lọ lem Cinderella ạ, và cả hoàng tử nữa. Không thích bà mẹ kế và chị con riêng bà ấy. Cinderella tốt bụng, đáng yêu, lại xinh đẹp. Bà mẹ kế và cô chị kia đối xử tồi với Cinderella.

Thầy: Nếu vào đúng 12 giờ đêm mà Cinderella chưa kịp nhảy lên cỗ xe quả bí thì sẽ xảy ra chuyện gì?

HS: Thì Cinderella sẽ trở lại có hình dạng lọ lem bẩn thỉu như ban đầu, lại mặc bộ quần áo cũ rách rưới tồi tàn. Eo ôi, trông kinh lắm!

Thầy: Bởi vậy, các em nhất thiết phải là những người đúng giờ, nếu không thì sẽ tự gây rắc rối cho mình. Ngoài ra, các em tự nhìn lại mình mà xem,em nào cũng mặc quần áo đẹp cả. Hãy nhớ rằng chớ bao giờ ăn mặc luộm thuộm mà xuất hiện trước mặt người khác. Các em gái nghe đây: các emlại càng phải chú ý chuyện này hơn. Sau này khi lớn lên, mỗi lần hẹn gặp bạn trai mà em lại mặc luộm thuộm thì người ta có thể ngất lịm đấy.Bây giờ thầy hỏi một câu khác. Nếu em là bà mẹ kế kia thì em có tìm cách ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử hay không? Các emphải trả lời hoàn toàn thật lòng đấy!

HS: (im lặng, lát sau có em giơ tay xin nói) Nếu là bà mẹ kế ấy, em cũng sẽ ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội

Thầy: Vì sao thế?

HS: Vì ...vì em yêu con gái mình hơn, em muốn con mình trở thành hoàng hậu.

Thầy: Đúng. Vì thế chúng ta thường cho rằng các bà mẹ kế dường như đều chẳng phải là người tốt. Thật ra họ chỉ không tốt với người khác thôi, chứ lại rất tốt với con mình. Các em hiểu chưa? Họ không phải là người xấu đâu, chỉ có điều họ chưa thể yêu con người khác như con mình mà thôi. Bây giờ thầy hỏi một câu khác: Bà mẹ kế không cho Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử, thậm chí khóa cửa nhốt cô bé trong nhà. Thế tại sao Cinderella vẫn có thể đi được và lại trở thành cô gái xinh đẹp nhất trong vũ hội?

HS: Vì có cô tiên giúp ạ, cô cho Cinderella mặc quần áo đẹp, lại còn biến quả bí thành cỗ xe ngựa, biến chó và chuột thành người hầu của Cinderella.

Thầy: Đúng, các em nói rất đúng! Các em thử nghĩ xem, nếu không có cô tiên đến giúp thì Cinderella không thể đi dự vũ hội được, phải không?

HS: Đúng ạ!

Thầy: Nếu chó và chuột không giúp thì cuối cùng Cinderella có thể về nhà được không ?

HS: Không ạ!

Thầy: Chỉ có cô tiên giúp thôi thì chưa đủ. Cho nên các em cần chú ý: dù ởbất cứ hoàn cảnh nào, chúng ta đều cần có sự giúp đỡ của bạn bè. Bạn của ta không nhất định là tiên là bụt, nhưng ta vẫn cần đến họ. Thầy mong các em có càng nhiều bạn càng tốt. Bây giờ, đề nghị các em thử nghĩ xem, nếu vì mẹ kế không muốn cho mình đi dự vũ hội mà Cinderella bỏ qua cơ hội ấy thì cô bé có thể trở thành vợ của hoàng tử được không?

HS:
 Không ạ! Nếu bỏ qua cơ hội ấy thì Cinderella sẽ không gặp hoàng tử, không được hoàng tử biết và yêu.

Thầy:
 Đúng rồi! Nếu Cinderella không muốn đi dự vũ hội thì cho dù bà mẹ kế không ngăn cản đi nữa, thậm chí bà ấy còn ủng hộ Cinderella đi nữa, rốt cuộc cô bé cũng chẳng được lợi gì cả. Thế ai đã quyết định Cinderellađi dự vũ hội của hoàng tử?

HS:
 Chính là Cinderella ạ.

Thầy: Cho nên các em, dù Cinderella không còn mẹ đẻ để được yêu thương, dù bà mẹ kế không yêu cô bé, những điều ấy cũng chẳng thể làm cản trở Cinderella tự thương yêu chính mình. Chính vì biết tự yêu quý mình nên cô bé mới có thể tự đi tìm cái mình muốn giành được. Giả thử có em nào cảm thấy mình chẳng được ai yêu thương cả, hoặc lại có bà mẹ kế không yêu con chồng như trường hợp của Cinderella, thì các em sẽ làm thế nào ?

HS: Phải biết yêu quý chính mình ạ!



Thầy: Đúng lắm! Chẳng ai có thể ngăn cản các em yêu chính bản thân mình. Nếu cảm thấy người khác không yêu mình thì em càng phải tự yêu mình gấp bội. Nếu người khác không tạo cơ hội cho em thì em cần tự tạo ra thật nhiều cơ hội. Nếu biết thực sự yêu bản thân thì các em sẽ tự tìm được cho mình mọi thứ em muốn có. Ngoài Cinderella ra, chẳng ai có thể ngăn trở cô bé đi dự vũ hội của hoàng tử, chẳng ai có thể ngăn cản cô bé trở thành hoàng hậu, đúng không?

HS:
 Đúng ạ, đúng ạ!

Thầy: Và cuối cùng, câu chuyện này có chỗ nào chưa hợp lý không ?

HS:
 (im lặng trong chốc lát) Sau 12 giờ đêm, mọi thứ đều trở lại nguyên dạng như cũ, thế nhưng đôi giày thủy tinh của Cinderella lại không trở về chỗ cũ.

Thầy: Trời ơi! Các em thật giỏi quá! Các em thấy chưa, ngay cả nhà văn vĩ đại (nhàvăn Pháp Charles Perrault, tác giả truyện Cô bé Lọ lem) mà cũng có lúc sai sót. Cho nên sai chẳng có gì đáng sợ cả. Thầy có thể cam đoan là nếu sau này trong số các em có ai muốn trở thành nhà văn thì nhất định em đó sẽ có tác phẩm hay hơn tác giả của câu chuyện Cô bé Lọ Lem! Các em có tin như thế không?



Nguồn: http://yume.vn/mrleonlai/article/y-nghia-cuoc-doi-tu-co-be-lo-lem.35D1784C.html

Họa sĩ và bức tranh



Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng dều khen ngợi.
Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp. Ông không mấy khi khen ngợi ai, cũng không bao giờ đề cập đến thời gian của khóa học. Ông nói, một học trò chỉ có thể thành công khi ông hài lòng với kỹ năng và hiểu biết của người đó. Ông truyền cho học trò những phương pháp đánh giá, ước định của ông, và chúng cũng độc đáo như những tác phẩm của ông vậy. Ông không bao giờ thổi phồng tầm quan trọng của những bức tranh hay sự nổi tiếng, mà ông luôn nhấn mạnh đến cách xử sự, thái độ với cuộc sống của học trò.

Trong một số lượng lớn học trò, Rajeev là một người có tài nhất, chăm chỉ, sáng tạo,nên anh ta tiếp thu nhanh hơn nhiều so với các bạn đồng môn. Ông Ranga rất hài lòng về Rajeev.

Một ngày kia, sau bao nhiêu cố gắng, Rajeev được ông Ranga gọi đến và bảo:

- Ta rất tự hào về những tiến bộ mà con đã đạt được. Bây giờ là thời điểm con làm bài thi cuối cùng trước khi ta công nhận con thực sự là một họa sĩ tài năng. Ta muốn con vẽ một bức tranh mà ai cũng phải thấy đẹp, phải khen ngợi.

Rajeev làm việc ngày đêm, trong rất nhiều ngày và đem đến trình thầy Ranga một bức tranh tuyệt diệu. Thầy Ranga xem qua rồi bảo:

- Con hãy đem bức tranh này ra đặt ở quảng trường chính, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức tranh là tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra bất kỳ sơ suất nào trên bức tranh và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó.

Rajeev làm theo lời thầy: đặt bức tranh ở quảng trường lớn với một thông điệp đề nghị mọi người chỉ ra những sơ suất.

Sau hai ngày, Ranga đề nghị Rajeev lấy bức tranh về. Rajeev rất thất vọng khi bức tranh của mình đầy dấu X. Nhưng Ranga tỏ ra bình tĩnh và khuyên Rajeev đừng thất vọng, cố gắng lần nữa. Rajeev vẽ một kiệt tác khác, nhưng thầy Ranga bảo phải thay đổi thông điệp dưới bức tranh. Thầy Ranga nói phải để màu vẽ và bút ngay cạnh bức tranh ở quảng trường và đề nghị mọi người tìm những chỗ sai trong bức tranh và sửa chúng lại bằng những dụng cụ để vẽ ấy.

Hai ngày sau, khi lấy tranh về, Rajeev rất vui mừng khi thấy bức tranh không bị sửa gì hết và tự tin đem đến chỗ Ranga. Ranga nói:

- Con đã thành công vào ngày hôm nay. Bởi vì nếu chỉ thành thạo về mỹ thuật thôi thì chưa đủ, mà con còn phải biết rằng con người bao giờ cũng đánh giá bừa bãi ngay khi có cơ hội đầu tiên, cho dù họ chẳng biết gì về điều đó cả. Nếu con luôn để cả thế giới đánh giá mình, con sẽ luôn thất vọng. Con người thích đánh giá người khác mà không nghĩ đến trách nhiệm hay nghiêm túc gì cả. Mọi người đánh những dấu X lên bức tranh đầu tiên của con vì họ không có trách nhiệm gì mà lại cho đó là việc không cần động não. Nhưng khi con đề nghị họ sửa những sơ suất thì không ai làm nữa, vì họ sợ bộc lộ hiểu biết- những thứ mà họ có thể không có. Nên họ quyết định tránh đi là hơn. Cho nên, những thứ mà con phải vất vả để làm ra được, đừng dễ dàng bị ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Hãy tự đánh giá mình. Và tất nhiên, cũng đùng bao giờ đánh giá người khác quá dễ dàng.

Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

Giới thiệu phim: Tâm thần hoảng loạn ( 1960)

Đạo diễn: Alfred Hitchcock
Sản xuất năm 1960
Thể loại: kinh dị


Diễn viên:
Anthony Perkins ... Norman Bates
Janet Leigh ... Marion Crane
Vera Miles ... Lila Crane
John Gavin ... Sam Loomis
Martin Balsam ... Milton Arbogast
John McIntire ... Sheriff Al Chambers
Simon Oakland ... Dr. Fred Richmond
Vaughn Taylor ... George Lowery
Frank Albertson ... Tom Cassidy
Lurene Tuttle ... Eliza Chambers
Patricia Hitchcock ... Caroline (as Pat Hitchcock)
John Anderson ... Charlie 


Bộ phim Psycho kể về một người đàn ông bị chứng tâm thầm hoang tưởng có tên là Norman Bates, hắn đã giết mẹ mình nhưng lại không chấp nhận được sự đả kích đó. Hắn đã dựng một cái nhà nghỉ và giết chết bất cứ cô gái nào đến nghỉ, trong đó có cô gái xinh đẹp Marion Crane. 


Marion Crane - một thư ký văn phòng, trong một lúc thiếu suy nghĩ đã ăn cắp 40.000 USD của công ty và bỏ trốn. Trên đường đi cô ghé nhà trọ của Norman để nghỉ chân. Và cô đã không hề nghi ngờ gì với vẻ hòa nhã của Norman.


Trong khi điều tra về cái chết của người yêu mình, Sam và chị gái của Marion Crane đã vạch trần chân tướng của Norman Bates. Nhưng trước khi bị kết án hắn vẫn nở một nụ cười khô khốc đến rợn người. 




Một số thông tin khác về bộ phim:





Cảnh tắm dưới vòi hoa sen của Janet Leigh trong phim Psycho được bình chọn là cảnh kết liễu trong phim hay nhất mọi thời đại, theo một cuộc bình bầu của các nhà phê bình vừa được công bố trên tạp chí điện ảnh Total. 


Bộ phim ly kỳ năm 1960 của Alfred Hitchcock này đã đánh bại các phim mang tính hình tượng khác như The Godfather (xếp thứ 22) và phim Reservoir Dogs của Quentin Tarantino xếp thứ 23).


Ngoài ra, phim Psycho cũng được bình chọn là phim ly kỳ nhất của điện ảnh Mỹ thế kỷ qua.


Kết quả này được công bố vào năm 2003. Sau 3 năm tổ chức, Viện điện ảnh Mỹ (AFI) đã thông báo kết quả cuộc bầu chọn 100 phim ly kỳ (thrilling) nhất của điện ảnh Mỹ trong thế kỷ qua. 


Theo danh sách này, phim Psycho của đạo diễn Alfred Hitchcock đứng vị trí thứ nhất, tiếp sau là Jaws của đạo diễn Steven Spielberg.




Link xem phim:http://s2.video.ketnooi.com/movie/e8uZzOBVN2PSnN/server1/ep1/psycho-1960-tam-than-hoang-loan.html

Tổng hợp tài liệu các môn đại cương

Sau đây là bài tổng hợp tất cả các tài liệu một số môn học đại cương của lớp K03.( Bao gồm tài liệu, bài giảng của thầy cô gửi, các anh chị khóa trên gửi, và các bài thuyết trình của các nhóm trong lớp K03).

Các tài liệu gồm có:

+ Tất cả các bài thuyết trình môn xã hội học đại cương của tập thể lớp tâm lý K03.

+ Tài liệu ôn tập Triết học do bạn Hoàng Đình Quyết của lớp K03 sưu tập trên mạng.

+ Tài liệu trả lời một số câu hỏi ôn tập môn xã hội học do bạn Võ Quang Tiến sưu tập trên mạng.

+ Tài liệu hỏi đáp môn Đường lối cách mạng Việt Nam do chị Nguyễn Thị Quy K03 gửi.

+ File bài giảng tôn giáo học của giáo sư Nguyễn Trọng Nghĩa ( đầy đủ chương I, II, III, IV).

http://www.mediafire.com/?mngpyq7c24pco

Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2012

Tổng hợp các bài thuyết trình môn giải phẫu sinh lý thần kinh cấp cao

Bài này tổng hợp lại tất cả các bài thuyết trình môn giải phẫu sinh lý thần kinh cấp cao do tập thể lớp tâm lý K03 thực hiện. Khi nào các bạn cần thì có thể download lại ngay.

(P/s: Một số đề tài thuyết trình chỉ có bản word, hoặc chỉ có bản powerpoint là do các nhóm gửi bài vào mail lớp không đủ!)

http://www.mediafire.com/?dyoiwnaw8b8bb